Đã ra rạp xem phim Cuộc Đời Của Yến này của đạo diễn Đinh Tuấn Vũ, khi bước ra khỏi rạp thì có một cảm giác vô cùng khó tả. Nếu ai đã đọc nhiều review phim của poly và có cảm xúc gần giống nhau. Thì poly nghĩ rằng nếu bạn mua vé xem phim này thì ra khỏi rạp sẽ là cảm giác hơi thất vọng và tiếc nuối. Thất vọng vì giải thưởng đã trao cho nó không phải vì nó hay. Mà trao giải vì mối quan hệ. Có lời khen phim này quay đẹp như Hoa Vàng Cỏ Xanh. Xem xong thì poly chỉ có thể thốt lên Chời ơi khen vậy thì sỉ nhục DOP K’Linh quá. Trong khuôn khổ 1 stt, poly chỉ có thể nói rằng đạo diễn và dựng phim này hơi cẩu thả. Chỉ cần 2 phân đoạn liên tục trong phim là có thể minh chứng cho cả 2 điều này. 2 phân đoạn mà poly và người bạn làm phim đi xem chung vừa nhìn thấy đã bật cười hô hố rất bất lịch sự trong rạp ( 6 khán giả xuất chieu tối chủ nhật ) dù là cảnh cảm động. Lưu ý có spoil :
– Đó là cảnh Yến khi còn trẻ, dọn mâm cơm cá kho và dành bưng mâm với mẹ chồng. Máy cận vào Yến với gương mặt sáng sủa đẹp rực rỡ lung linh, tóc ngắn ngang vai nụ cười nghiêng nghiêng trong ánh nắng mai lộ rõ 2 cái lỗ tai nét mồn một 3 lỗ bấm đeo khuyên mỗi bên !!!!!!!!!! Mà đây là thời điểm còn thực dân Pháp.
– Rồi ngay sau đó khi mâm cơm đổ xuống, Yến chạy ra, chưa đứng lại, khung hình chưa chuyển, Yến chưa thấy gì đã khóc rung môi trước. Xong chuyển qua mâm com, xong đám người đưa….Vấn đề là cắt cực nhanh cho cảnh cảm động và chuyển qua thầy nằm trên giường lại cực chậm. Không hiểu dựng phim kiểu gì nữa….
Poly tiếc nuối tiền vé , mà không phải chỉ phí tiền 1 vé xem phim, mà còn tức và tiếc cho chục tỉ tiền thuế của người dân Việt Nam đã bị đổ vào cái phim này. Vì phim này là tiền nhà nước đầu tư, mà tiền nhà nước là từ kho bạc nhà nước, mà tiền kho bạc là do dân đóng thuế đóng phạt chứ từ đâu.