Phim này ra rạp cả tuần rồi mà giờ mới viết, có vẻ đã nguội và ít người quan tâm. Nhưng poly viết về bộ phim này không phải để mọi người đọc và đi xem, mặc dù như vậy thì nhà phát hành sẽ thích lắm. Mà poly viết để ghi nhớ 1 bộ phim đã nhắc nhở và tạo động lực cho poly nhìn lại mình, về quãng đường đã qua, những niềm hạnh phúc cũng như nỗi đau mà mình không được quên. Cũng như nhắc mình về cách phải sống cuộc sống kế tiếp như thế nào cho đúng và cho đáng. Vậy nên bài này chưa nhiều cảm xúc cá nhân hơn là review, và có chút spoil, mọi người cân nhắc trước khi đọc.
Trong các bài review poly viết, poly khá chán với các phim gần đây dù là bom tấn nếu câu chuyện và kịch bản quá đơn điệu nhàm chán hay có thể nói là ngu ngốc. Đồng thời cũng chán các kiểu phim bị china hóa, giống kiểu phim Siêu Bão tự nhiên chen vô khen thằng china là chán luôn từ đầu. Ừ có vẻ quá cực đoan nhưng là cá nhân nên phải thú nhận vậy thôi. Nên lâu lâu xem được 1 phim thuần kiểu Mỹ cũ, nhà cửa xe cộ đường phố đều giống kiểu phim Mỹ những năm 90 qua 2000 nó cũng tạo 1 cảm giác rất sướng. Rồi phim này, lại là 1 phim vế tình anh em bạn bè đồng nghiệp, tình yêu gia đình…. những thứ mà poly đang trực tiếp trải qua và đối mặt. Nó nhắc poly nhớ về những ngày đầu tiên khi bước chân vào ngành làm phim, mong muốn tình anh em nghề nghiệp nương tựa giúp đỡ nhau vì 1 công việc mà ít người hiểu và tôn trọng. Với lại, câu chuyện phim lại xảy ra ở 1 vùng quê tỉnh lẻ yên bình, cuộc sống bình yên mỗi người 1 công việc bình dị không bon chen không đấu đá, lại là 1 thứ mà những người đã đi được gần nửa cuộc đời như poly mong muốn. Thật sự có lẽ đo là những lý do mà ngay từ những phút đầu tiên, poly đã có cảm tình với bộ phim này. Nên dù có nhiều bài review của các bạn trẻ chê phim này nhịp phim chậm, tình tiết lan man hay bla bla gì đó. Nhưng poly đọc và hiểu rằng họ chưa có đủ trải nghiệm, chưa đủ niềm đau chưa hiểu hạnh phúc nên chưa cảm nhận được.
Như câu chuyện của đội trưởng đội cứu hỏa, đoạn đầu cứ loanh quanh với cô vợ và mong muốn xây dựng đội cứu hỏa chuyên nghiệp của thị trấn. Khi chưa đi làm, chưa chịu trách nhiệm về cuộc sống của cả đội, thì cuộc sống của bạn nhẹ nhàng lắm, làm đủ ăn đủ tiền đi du lịch bụi thế là xong. Nhưng khi dưới bạn có thêm vài anh em bạn bè cần tiền lương để nuôi vợ nuôi con, và cả khi bạn cần tiền để lo cho vợ. Vì lúc đó bạn sẽ nghĩ khác, làm sao để có job làm sao để giữ uy tín làm sao để mỗi người mỗi tháng đề hồ hởi đến ngày lãnh lương. Nên càng phải cứng rắn thậm chí cộc cằn thô lỗ để có thể đảm bảo công việc luôn trôi chảy và tốt nhất. Để rồi phút giây 2 người bạn già ngồi tâm sự với nhau ừ thì tính tao cộc cằn quen rồi, nhưng tao sẽ làm tốt nhất có thể, còn mày lo vụ giấy tờ đi. Đơn giản dễ dàng vậy thôi nhưng sao cuộc đời không đơn giản như vậy, khó tìm 1 người hỗ trợ anh em hết mình như vậy, bạn bè bao năm rồi cũng bị xã hội làm thay đổi. Nên coi mà poly cứ lòng thấm mềm ra vì liên tưởng nhưng câu chuyện cuộc đời cứ tưởng dễ dàng nhưng rồi lại bị lòng người làm khó.
Rồi chuyện tình yêu gia đình trong phim, càng lại có đoạn mà poly xem và cảm giác ai như bóp nghẹt tìm mình. Chuyện này lại rất cá nhân, chắc ít người hiểu được. Nhưng poly vẫn cứ viết thôi, để nhắc mình đừng quên, bởi vì đi qua nỗi đau mới thấy hạnh phúc quý giá biết chừng nào. Đầu phim có 1 cậu thanh niên, là 1 con nghiện nhưng phải chấp nhận cai, thay đổi bản thân, bỏ tính lười biếng để vào sống kỷ luật, vì lỡ chơi nhưng vẫn dám chịu, quyết tâm thay đổi bản thân mình vì 1 đứa bé. Và sau đó là lặng lẽ mua bịch tã em bé đặt trước cửa nhà. 2 phân đoạn này liên quan đến nhau trong phim, nhưng trong cảm xúc của poly, nó nằm ờ 2 giai đoạn khác nhau của cuộc đời, liên quan đến 2 sự kiện mà nó khiến cuộc đời mình thay đổi.
Đó cũng gần như là vấn đề của gia đình đội trường. Poly nghĩ nhiều bạn trẻ xem phim về 2 nhân vật này chắc không thể hiểu được câu chuyện của họ, vấn đề của họ, vì sau họ yêu nhau, vì sau họ cãi nhau, vì sao họ không muốn có con, vì sao cô vợ không muốn nói về tai nạn xe. Đối với poly, tất cả được giải thích trong phân đoạn họ cãi nhau trong xe trên đường về nhà, chúng ta cưới nhau, chúng ta cai nghiện được thuốc, nhưng chỉ có em là cai được thật sự, còn anh lại chuyển sang nghiện 1 thứ khác, đó là công việc…..
Tất cả những điều đó, những thứ rất đời trong kịch bản để dẫn dắt 1 câu chuyện có thật ngoài đời, bộ phim khiến poly xúc động đến rùng mình và rơi nước mắt không cần phải đến những đoạn bi thương cuối cùng. Mặc dù kỷ xảo trong phim thuộc loại đỉnh chứ chả chơi nhưng khán giả khó nhận ra lắm, nên đừng mong Only The Brave không phải là phim giải trí. Mà bộ phim chỉ mang lại cho bạn những giay phút xúc động rơi nước mắt. Như poly từng viết trong stt đầu tiên sau khi xem phim lần đầu, Only the Brave thích hợp với những người đàn ông đã có gia đình và con cái, những người luon băn khoăn về sự đúng sai của cuộc sống, băn khoăn rằng sự hy sinh vì cộng đồng có còn phù hợp trong xã hội ngày nay nữa không.
Từ đầu đến cuối hình như poly chưa hề nhắc đến câu chuyện thì phải, Only The Brave là câu chuyện có thật về những người linh cứu hỏa rừng ở Mỹ, về cuộc sống gia đình tình yêu và tình anh em đồng nghiệp của họ. Tấm hình trên là hinh thật của nhóm lính cứu hoả chụp trước cây cổ thụ trăm tuổi mà họ đã cứu trong 1 trận cháy rừng. Nhân đây poly cũng chia sẻ bài báo rất đáng đọc về những người lính cứu hỏa Việt Nam tái ngộ những nan nhân của vụ cháy ITC Saigon năm nào. Đáng lẽ BHD khi ra mắt phim này mà mời được những người trong bài báo tham gia thì tuyệt vời